xx

Saturday, 29 August 2015

Mặt trận truyền thông của đảng

Mặt trận truyền thông của đảng

Nguyễn Thanh Văn - 26.08.2015
Trong Đại hội lần thứ X Hội Nhà báo Việt Nam tổ chức ở Hà Nội ngày 9/8/2015, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo truyền thông báo chí nhà nước cần tỉnh táo trước thông tin lợi dụng dân chủ đòi đa nguyên đa đảng, lợi dụng chống tham nhũng để bôi xấu chế độ và chia rẽ nội bộ.
Những chỉ đạo vừa kể của ông Nguyễn Phú Trọng được ông Nguyễn Bắc Son, bộ trưởng bộ Thông Tin và Truyền Thông, lập lại trong đại hội Đảng bộ Bộ TT&TT lần thứ IV hôm 20/8 vừa qua, nhưng lần này ông Nguyễn Bắc Son nhắm vào môi trường internet. Ông Nguyễn Bắc Son nói rằng: “Các thế lực thù địch vẫn tăng cường lợi dụng môi trường internet để tuyên truyền, chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ; kích động, xúi giục các phần tử cơ hội, thoái hóa chống đối chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước ta, gây chia rẽ nội bộ”.

Nhìn chung thì những chỉ đạo của ông Nguyễn Phú Trọng và ông Nguyễn Bắc Son cho truyền thông đảng chẳng khác gì nhiều so với những chỉ đạo tương tự của ông Trương Tấn Sang 5 năm trước, hay thậm chí của ông Nông Đức Mạnh 10 năm trước. Có khác chăng là thêm những cảnh giác, đề phòng về các vấn đề mà trước đây đảng chưa phải bận tâm nhiều; chẳng hạn như đa nguyên, đa đảng, minh bạch thông tin, v.v... Như thế có nghĩa là, mặc cho sự liên tục “tăng cường lãnh đạo của đảng”, những chỉ đạo dồn dập của lãnh đạo đảng trên trận địa thông tin, cả hai mặt trận báo chí và internet của đảng đều ngày càng trở nên bị động, co cụm trước sự lớn mạnh của truyền thông tự do trong thời đại tin học ngày nay.

Một thí dụ gần đây nhất cho tình trạng trên là chỉ trong tháng 7 vừa qua, vụ tướng Phùng Quang Thanh, vụ bình nước miễn phí cho dân nghèo ở Hà Nội và vụ xây dựng tượng đài ông Hồ Chí Minh ở Sơn La; trong cả ba vụ việc, báo chí và truyền thông lề đảng gần như bị tê liệt trước sự tấn công tới tấp của truyền thông lề dân, đặc biệt là trên mạng xã hội.

Truyền thông lề dân không có những lợi thế để được tiếp cận thông tin như truyền thông lề đảng, nên có khi chỉ dựa vào những tin đồn trong những chuyện mờ ám cấp cao, về bí mật cung đình, về đấu đá nội bộ trong thượng tầng lãnh đạo đảng, về sự lũng đoạn của các nhóm đặc quyền... 

Tuy nhiên, do không phải tránh nét các “vùng nhạy cảm”, cùng sự phân tích logic, rạch ròi để làm sáng tỏ vấn đề; truyền thông lề dân thường đáp ứng được sự khao khát thông tin của công chúng. Đó là hệ quả tất yếu của một xã hội bất minh, sự thật bị che giấu, sự dối trá lên ngôi và quyền được thông tin của người dân không được tôn trọng.

Thế nhưng đối với đảng CSVN, một đảng vốn có bản chất bất minh, thì lãnh đạo đảng không dám nhìn vào sự thực đó, nên họ thường biện minh bằng cách “đổ lỗi”. Trước đây thì đổ lỗi cho “hậu quả chiến tranh”, cho “tàn dư mỹ ngụy”, nay thì đổ lỗi cho “các thế lực thù địch”.

Khi ông Nguyển Phú Trọng cảnh giác báo giới về những tin tức lợi dụng phòng chống tham nhũng để bôi xấu chế độ thì người ta tự hỏi có loại tin tức nào bôi xấu chế độ cho bằng lời phát biểu của ông: “Bây giờ ra khỏi nhà, cái gì cũng phải tiền, không tiền không trôi. Tham nhũng lớn cũng có, tham nhũng nhỏ cũng có, như ngứa ghẻ, rất khó chịu.”;hoặc lời phát biểu của ông chủ tịch nước Trương Tấn Sang rằng: “Trước kia chỉ có một con sâu làm rầu nồi canh. Nay thì nhiều con sâu lắm! Nghe mà thấy xấu hổ. Không nhẽ cứ để mãi như vậy, mai kia người ta nói là cả một bầy sâu, tất cả là sâu hết. Thế đâu có được! Một con sâu đã nguy hiểm rồi. Một bầy sâu là chết cái đất nước này!”; hay lời phát biểu của bà Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan rằng: “Bây giờ người ta ăn của dân không chừa một thứ gì“.

Thế lực thù địch nào có khả năng tạo nên những vấn đề nhức nhối mà những người lãnh đạo cao nhất của đảng phải thừa nhận như vừa kể? Thế lực thù địch nào “bắt“ ông uỷ viên trung ương đảng Trần Văn Truyền “phải“ sở hữu đến mấy toà lâu đài? Hoặc “dụ“ được giám đốc công an Quảng Nam xây dựng trái phép một biệt thự 100 tỉ đồng trong rừng đặc dụng Hải Vân? Thế lực thù địch nào “nhúng tay“ vào đời tư của bác chủ tịch Nguyễn Trường Tô nằm tô hô (với nữ sinh tuổi vị thành niên) mà hình ảnh được tán phát để bàn dân thiên hạ thấy mặt thực “đời sống đạo đức“ của một trong những lãnh đạo cao cấp của đảng? Và còn bao nhiêu điều tương tự? Còn bao nhiêu “đồng chí chưa bị lộ“?

Người ta có thể đặt ra hàng trăm hàng ngàn những câu hỏi về “âm mưu của thế lực thù địch“ như vừa kể, nhưng ở đây cũng nên nhắc lại một điều hiếm thấy khi người bên ngoài được biết đến. Đó là việc ông Nguyễn Phú Trọng đã phải “nghẹn ngào“ trên TV sau khi ông bị thua trong cuộc đấu đá với “đồng chí X“. Thế lực thù địch nào đã gây chia rẽ được thượng tầng lãnh đạo đảng như vậy?
Ở một khía cạnh khác, ông Nguyễn Phú Trọng và ông Nguyễn Bắc Son cảnh giác giới truyền thông lề đảng về điều mà các ông gọi là thế lực thù địch lợi dụng tự do dân chủ đòi đa nguyên đa đảng, gây nghi ngờ chia rẽ nội bộ trong những ngày tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 12 sắp đến, để yêu cầu báo chí cần tỉnh táo, cảnh giác và kiên quyết đấu tranh phản bác các luận điệu “xuyên tạc, bịa đặt“.

Hẳn là cả ông Trọng và ông Son đều biết rất rõ là Hiến pháp Việt Nam hiện hành không có điều khoản nào cấm lập hội, lập đảng. Không những thế, chính ông Nguyễn Tấn Dũng cũng đã từng khẳng định “người dân có quyền làm những điều luật pháp không cấm”. Như vậy, những điều ông Trọng và ông Son cảnh giác ở trên đều vi hiến và vi phạm luật pháp (thế nhưng không thấy ông Nguyễn Tấn Dũng lên tiếng về điều này). Như vậy làm sao truyền thông lề phải có thể “kiên quyết đấu tranh phản bác“ những đòi hỏi hợp hiến, hợp pháp được?

Cả hai ông (Trọng và Son) đều yêu cầu báo giới và truyền thông cần quán triệt sâu sắc hơn nữa quan điểm báo chí là vũ khí sắc bén, là công cụ đắc lực của Đảng trên mặt trận tư tưởng. Thế nhưng, trong thời đại tin học ngày nay mỗi người dân đều có thể trở thành một chiến sĩ thông tin để cung cấp nhanh chóng cho quần chúng những sự thực về tình hình đất nước, về những đấu đá trong nội bộ đảng, về sự bán đất dâng biển cũng như sự quỵ luỵ của đảng đối với Trung Cộng, v.v..., truyền thông lề dân vừa soi mòn cột trụ truyền thông đảng, vừa chủ động hướng dẫn dư luận, trong khi báo đảng lúng túng như gà mắc tóc, cuối cùng phải chạy theo dư luận. Trong tình trạng như vậy thì những yêu cầu vừa kể của lãnh đạo chỉ là ước mơ không bao giờ thành sự thực.

Đến đây cũng nên mở một dấu ngoặc để nhìn vấn đề một cách rộng lớn hơn, nhân việc một cậu học sinh 14 tuổi nhận định nền giáo dục của đảng nay đã “thối nát“ lắm rồi, cần một cuộc cách mạng để thay đổi; người ta thấy không chỉ lãnh vực giáo dục, mà toàn bộ các lãnh vực khác cũng đều thối nát. Chính cái đảng đang lãnh đạo đất nước và xã hội hiện nay cũng vừa thối vừa nát (không còn hình thù gì nữa), vì vậy cũng cần phải có cuộc cách mạng để tống khứ nó đi thì đất nước mới khá lên được.

Tóm lại, truyền thông của đảng có thể đã có thời là vũ khí sắc bén, là công cụ đắc lực của Đảng trên mặt trận tư tưởng và từng được đảng tặng thưởng nhiều loại huân chương “ăn giỗ“ như huân chương Sao Vàng, huân chương Hồ Chí Minh, v.v..., nhưng đó là thời còn những “bức màn tre, màn sắt“ để bưng bít, để đảng độc quyền. Thời đó xa lắm rồi! Nay mọi góc cạnh thâm u của đảng đều bị truyền thông tự do soi rọi, để lộ rõ ra mọi thứ đều thối nát. Truyền thông của đảng thì bị cùn lụt, lại không còn mảnh vườn hoang để múa gậy nữa. Vì thế trận địa truyền thông của đảng ngày càng co cụm và dần dần bị vỡ trận là thế!

Thông Tin Đức Quốchttp://www.ttdq.de/node/2396


Wednesday, 26 August 2015

(KHẨN 516) CSVN trước Đại Hội Đảng 12 Đi theo Tàu hay đi với Mỹ?.... Thay đổi ôn hòa hay bạo loạn?



On Tuesday, August 25, 2015 8:17 AM, Thi Do PHAN <> wrote:

(KHẨN 516) CSVN trước Đại Hội Đảng 12 Đi theo Tàu hay đi với Mỹ? 

Thay đổi ôn hòa hay bạo loạn? 

- Kỷ Niệm CM Tháng 8 Và 2/9: Hãy Chôn “Chiếc Bẫy” Xuống Địa Ngục

- GIÁO DỤC VN ĐANG NHƯ MỘT NGÔI NHÀ ĐỔ NÁT (phần 2)


Trân trng kính chuyn đ QUÝ V và đng bào thân thương trong ln ngoài nước tham kho, ph biến rng rãi.


Các Th Lãnh đng CSVN và gia đình, cha m, v con ch còn mt con đường sng là dân ch hóa đt nước VN càng sm càng tt, nếu c hèn nhát trước Tàu cng, kéo dài thi gian, s b toàn quân, tòan dân trong ln ngoài nước, phn ut, dũng cãm vùng lên tiêu dit không đ sót mt tên vì đã gây ra nhiu ti ác chiến tranh, chng nhân loi trong đó có ti dit chng và phn quc, bán nước, khng b, cướp đt đai, giết hi dân lành vô ti.


Vi s ng h hin nay ca các nước t do và cng đng thế gii cho nhân quyn, t do, dân ch VN, mong rng quân đi và đng bào yêu nước kết hp cht ch, dn thân, dũng cãm vùng lên gii th chế đ đc tài, đng tr CSVN tay sai Tàu cng mt ngày không xa lm đ bo v Quc Gia và Dân Tc.
Kính mến,
Bs LÊ Th L

Việt Nam trước Đại Hội Đảng 12 Đi theo Tàu hay đi với Mỹ? Thay đổi ôn hòa hay bạo loạn?

http://fvpoc.org/2015/08/23/viet-nam-truoc-dai-hoi-dang-12-di-theo-tau-hay-di-voi-my-thay-doi-on-hoa-hay-bao-loan/
Kỷ Niệm CM Tháng 8 Và 2/9: Hãy Chôn “Chiếc Bẫy” Xuống Địa Ngục


__._,_.___

Posted by: Khai Vo 

Tuesday, 25 August 2015

Giang Trạch Dân bị ‘quản thúc’, phải chăng phe cánh ông Giang đứng sau vụ nổ Thiên Tân?


  Matthew Robertson, Đại Kỷ Nguyên tiếng Anh


Lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc Tập Cận Bình (bên phải) và người tiền nhiệm ông Giang Trạch Dân (bên trái) tại Bắc Kinh vào ngày 30/9/2014. (Ảnh: Feng Li/Getty Images)
Lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc Tập Cận Bình (bên phải) và người tiền nhiệm ông Giang Trạch Dân (bên trái) tại Bắc Kinh vào ngày 30/9/2014. (Ảnh: Feng Li/Getty Images)


Theo một nguồn tin thân cận với chính quyền Bắc Kinh, lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Tập Cận Bình đã có những động thái đáng kể đầu tiên chống lại người tiền nhiệm đồng thời là đối thủ chính của ông, Giang Trạch Dân. Nguồn tin này cho biết ông Giang và hai con trai của ông đã bị “quản thúc”, có nghĩa là sự tự do đi lại đã tạm thời bị hạn chế.


 Nguồn tin trên đã chia sẻ với ông Lâm Phong, biên tập viên của Thời báo Đại Kỷ Nguyên tiếng Trung, rằng hành động trên đã được thực hiện vào ngày 15/8. Ông Tăng Khánh Hồng, một thân tín của ông Giang, cũng đã bị hạn chế đi lại, nguồn tin cho hay.


Thời báo Đại Kỷ Nguyên tiếng Anh cho rằng nguồn tin này là đáng tin cậy vì danh tính của nguồn và sự tiếp cận thông tin trong đội ngũ lãnh đạo hàng đầu của Trung Quốc. Ông Lâm Phong tin rằng mục đích của sự tiết lộ tại thời điểm này là để gửi đi một thông điệp tới những người ủng hộ ông Giang trong chính quyền, “để họ chuẩn bị tâm lý khi ông Tập thực sự chính thức bắt giữ ông Giang“.


“Họ cũng đã làm điều tương tự trước khi hạ bệ ông Chu Vĩnh Khang và những người khác, nhằm gia tăng áp lực đối với các quan chức trong chính quyền”, ông Lâm nói. Ông Chu vốn là cựu trùm an ninh của ĐCSTQ. Khi những tin đồn về việc ông Chu sẽ dần dần bị thanh trừng bắt đầu nổi lên ở Trung Quốc, các quan sát viên nước ngoài về tình hình chính trị Trung Quốc ban đầu đã bỏ qua những tin đồn này. Vụ hạ bệ ông Chu được thừa nhận rộng rãi là một trong những cuộc thanh trừng chính trị quan trọng nhất mà mọi người đều biết.


Ông Giang Trạch Dân là người lãnh đạo ĐCSTQ từ năm 1989 đến năm 2002. Ông Giang vẫn tiếp tục đứng đầu trong quân đội thêm 2 năm nữa, và đã không buông bỏ bất cứ vị trí nào trong quân đội suốt một năm sau đó. Trong những năm cầm quyền và ngay cả sau này, ông Giang đã cài cắm một loạt thân tín nắm giữ các vị trí trọng yếu. Một số trong đó đã tạo ra các lãnh địa riêng, nằm ngoài tầm kiểm soát của các nhà lãnh đạo chính thức.


Cơ cấu quyền lực song song này bao trùm bộ máy an ninh, dưới sự cai trị của La Cán và sau đó là Chu Vĩnh Khang. Ông Chu là người đã mở rộng bộ máy khổng lồ với ngân sách hàng năm lên tới 120 tỷ USD, lớn hơn ngân sách dành cho quân đội cũng như các lực lượng quân sự.


Tất cả điều này nhằm đảm bảo tiếp tục duy trì các chính sách của ông Giang, bao gồm cuộc đàn áp nhóm tu luyện tinh thần Pháp Luân Công. Ông Quánh Bá Hùng và đặc biệt là ông Từ Tài Hậu, hai cựu Phó chủ tịch của Quân ủy Trung ương, đã “thâu tóm hết thực quyền” của Chủ tịch Hồ Cẩm Đào, ông Dương Xuân Thành – cựu phó giám đốc Học viện Khoa học Quân sự đã chỉ ra trong một cuộc phỏng vấn với Đài Truyền hình Phượng Hoàng của Hồng Kông.


Phần lớn cuộc thanh trừng nội bộ Đảng trong hai năm rưỡi qua của ông Tập Cận Bình là để nhổ tận gốc mạng lưới chính trị này, loại bỏ hoàn toàn phe cánh và sự ảnh hưởng của ông Giang Trạch Dân. Cuộc thanh trừng luôn được báo chí rò rỉ đưa tin đúng lúc, các báo cáo trêu ngươi cũng như nhận xét của các quan chức về âm mưu chính trị sâu rộng ám chỉ rằng chiến dịch đang vươn tới lãnh đạo cấp cao nhất của chính quyền.


Ông Giang Trạch Dân là “bố già” cuối cùng đứng sau bộ máy chính trị mà ông Tập Cận Bình đang tìm cách hạ bệ – đây là thông điệp được biết đến rộng rãi trong giới chính trị Trung Quốc.


Nhưng thông điệp này vẫn không rõ ràng cho đến khi xuất hiện một bài xã luận trên tờ Nhân dân Nhật báo, một công cụ phát ngôn của ĐCSTQ vào ngày 10/8. Vào hôm đó, tờ báo đã đưa ra lời chỉ trích nặng nề nhắm vào các cựu lãnh đạo, những người đã can thiệp quá mức vào công việc của những người kế vị, ngăn cản lớp lãnh đạo mới “xắn tay áo lên và làm việc táo bạo”.


Bài báo cũng phàn nàn rằng các cựu lãnh đạo đã “không vui vẻ về hưu… mà lại làm mọi việc có thể để tăng cường quyền lực chính trị”


Các nhà bình luận chính trị ngay lập tức xác định rằng bài báo là một động thái tấn công trực tiếp vào ông Giang. “Những người có mắt sẽ thấy, rõ ràng bài báo này là một sự chỉ trích nhắm vào ông Giang Trạch Dân, dù không dẫn tên ông này”, Hồ Bình, một nhà phân tích chính trị đang sống lưu vong ở New York viết trong một bài bình luận cho trang web của Đài phát thanh Á Châu Tự do (Radio Free Asia).


Sau sự cố Thiên Tân, ông Tập Cận Bình không thể ngủ trong hai đêm liền.
– Theo nguồn tin từ Bắc Kinh


Chia sẻ với Đại Kỷ Nguyên, nguồn tin cho biết: “Ban đầu, ông Tập muốn bắt ông Giang vào mùa xuân năm tới, thời gian còn lại của năm nay ông Tập sẽ tập trung vào nền kinh tế… Ông Tập ban đầu đã không muốn làm điều đó sớm đến thế”.


Ông Lâm Phong nói rằng ông không chắc liệu điều này có đồng nghĩa với việc ông Giang sẽ biến mất khỏi tầm quan sát của công chúng hay không, bởi vì trong một số vụ việc các quan chức cấp cao khác bị hạ bệ, họ vẫn được phép xuất hiện đôi chút trước công chúng theo cách này hay cách khác, ngay cả sau khi có tin tức rằng họ bị tiến hành điều tra, hoặc thậm chí bị tiến hành kỷ luật trong nội bộ Đảng. Các trường hợp này gồm có ông Quách Bá Hùng, cựu Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương, và ông Lệnh Kế Hoạch, cựu Chánh Văn phòng Trung ương ĐCSTQ.


Phe cánh Giang Trạch Dân đứng sau vụ nổ Thiên Tân?


Nguồn tin cho biết thêm: “Sau khi xảy ra vụ việc Thiên Tân, ông Tập Cận Bình không thể ngủ được trong hai đêm liền.” Nguồn tin này ám chỉ rằng ông Tập tin chắc ông Giang Trạch Dân là người đứng sau hai vụ nổ trên. Theo các nhà chức trách, các vụ nổ này tương đương với 21 tấn thuốc nổ TNT, đã phá nát một kho hàng ở thành phố duyên hải Thiên Tân vào ngày 12/8.


Hiện chưa rõ nguyên nhân của các vụ nổ khủng khiếp này, theo các cơ quan chức năng của Trung Quốc. Vụ nổ đã để lại một cái hố khổng lồ có kích thước của vài khu phố, còn quả cầu lửa mà vụ nổ gây ra đã khiến hàng nghìn chiếc ô tô bị cháy đen, các trục bánh xe thì biến thành tro. Sức công phá của vụ nổ cũng khiến cửa sổ của các tòa nhà nằm trong phạm vi 1,6 km bị vỡ tan tành.


Hôm qua (12/8), một vụ nổ lớn đã làm rung chuyển thành phố Thiên Tân ở miền bắc Trung Quốc. (Nguồn: YouTube)
Hôm qua (12/8), một vụ nổ lớn đã làm rung chuyển thành phố Thiên Tân ở miền bắc Trung Quốc. (Nguồn: YouTube)


Một tuần sau khi xảy ra vụ nổ, số người chết chính thức được công bố là 116, người dân địa phương cho biết có các cơn mưa chứa hóa chất độc hại và cá chết trắng dọc bờ sông Hải Hà của thành phố Thiên Tân. Các quan chức cho biết có 770 tấn natri xyanua, một loại chất độc chết người, được chứa ở trong nhà kho đã bị phát nổ.


Giả thuyết cho rằng các vụ nổ tại Thiên Tân là cố ý đã được lưu truyền mạnh mẽ trên các hãng truyền thông tiếng Trung ở nước ngoài từ ngay sau khi xảy ra các vụ nổ.


Trang tin Bác Tấn (Boxun) đã trích dẫn một nguồn tin độc quyền cho biết “các vụ nổ đã được kích hoạt bởi một chiếc xe chứa đầy thuốc nổ … chiếc xe tải này được đậu rất cẩn thận bên cạnh nhà kho, ở vị trí gần nhất với các vật liệu dễ cháy. Những người trên chiếc xe đó nhanh chóng rời đi, và khoảng 15 phút sau vụ nổ diễn ra, kích hoạt chuỗi các vụ nổ”.


Các bài viết trên trang Bác Tấn và trên một số hãng truyền thông ở Hồng Kông đã chỉ ra mối liên kết của các vụ nổ này với ông Giang Trạch Dân.


Theo ông Lâm Phong, biên tập viên Thời báo Đại Kỷ Nguyên tiếng Trung, người của ông Giang chuyên cung cấp các thông tin và tin đồn cho các ấn phẩm truyền thông ở nước ngoài, và nếu ông Giang đứng đằng sau các vụ nổ, ông này sẽ muốn việc đó được công bố.


“Thông điệp này có vẻ như là “Chúng tôi có thể gây ra hỗn loạn””, ông Lâm nói.


Bất ổn xã hội sẽ khiến giới lãnh đạo bị trách cứ, và sẽ gây khó khăn nhằm hạn chế quyền lực của ông Tập Cận Bình trong Đảng – vốn đã có sự bất bình đáng kể do chiến dịch chống tham nhũng sâu rộng của ông Tập gây ra.


Matthew Robertson, Đại Kỷ Nguyên tiếng Anh
__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

Popular Posts

My Blog List