Ngày càng nhiều người tự ứng cử
Quốc hội
- 10
tháng 2 2016
Nhiều công dân Việt Nam công bố sẽ tự ứng cử vào vị trí đại biểu
Quốc hội, ngay sau khi Tiến sĩ Nguyễn Quang A nói ông sẽ ra tranh cử Quốc hội
khóa 14.
Luật sư Phạm Quốc Bình thuộc Đoàn luật sư Hà Nội là một trong
những người đầu tiên trong giới luật sư nêu ý kiến cân nhắc xem ông có tham
gia tranh cử lần này hay không.
Trả lời BBC, ông Bình nói ông vẫn “chưa có quyết định cuối cùng”.
Nhưng ông Bình cũng cho biết, việc có các luật sư, người ngoài
Đảng, người dân tham gia tự ứng cử là “quá trình tiến tới nền dân chủ thực sự”.
Theo ông Bình, các đoàn luật sư có thể cũng sẽ ủng hộ một số luật
sư muốn tham gia tự ứng cử.
Ông Bình nhận định khi hành nghề, luật sư nhận thấy quá trình xây
dựng pháp luật của các cơ quan thuộc Quốc hội hoặc chính phủ “không ổn”.
“Nhiều luật không đi vào cuộc sống, nhiều dự án luật cần thiết
phải xây dựng để phù hợp với sự phát triển xã hội thì chưa được quan tâm nhiều.
Do đó chúng tôi mong muốn nhiều luật sư được tham gia làm đại biểu quốc hội.
Họ
có thể tham gia làm công tác luật chuyên trách. Họ cũng được đào tạo bài bản,
có quá trình hành nghề luật có thực tiễn cao. Khi họ tham gia diễn đàn Quốc
hội, họ có thể đóng góp xây dựng văn bản luật thực tế hơn.” – Ông Bình giải
thích nguyên nhân ông ủng hộ các luật sư ứng cử.
"Còn nhiều vấn đề"
Trả lời BBC Tiếng Việt từ Hà Nội, luật sư Lê Văn Luân nói lý do
ông tự ứng cử là vì ông “mong muốn góp công sức vào một xã hội dân chủ và văn
minh hơn, và theo lời của Tổng bí thư, là "dân chủ đến thế là cùng",
hi vọng là mọi công dân VN đều có quyền và nghĩa vụ đóng góp sự phát triển đó của
đất nước”.
Ngay trong ngày 10/2, luật sư Luân đã có một bài diễn thuyết tên
“Tôi có mặt ở đây” như một trong những tuyên bố đầu tiên ông sẽ tham gia tranh
cử.
Ông Luân viết: “Tôi đến đây, để nói về công việc của các vị, để
giải quyết nó, nếu tôi được bầu, vì lúc đó tôi tin rằng mình đã đủ thẩm quyền
thiết thực, hợp pháp và hành động đúng như tôi đã luôn nghĩ đến khi đứng ở đây.
Vì có các vị mới có tôi ở vị trí đó để làm việc, và đại diện cho chính quý vị.”
Tuy nhiên, những người tự ứng cử sẽ phải làm việc “rất gấp” vì đến
tháng 5/2016 đã bước vào kỳ bầu cử mà thời gian nộp hồ sơ có thể kéo dài đến 70
ngày.
Luật sư Lê Văn Luân nói cho dù ông thất bại thì cũng là “thành
công về mặt chứng minh thực tiễn” và có thể “chứng minh về cơ hội của những
người ngoài Đảng khi tham gia ứng cử, và một cuộc bầu cử minh bạch còn nhiều
vấn đề.”
Trước đó, ông Nguyễn Quang A - người đầu tiên tuyên bố ra tranh cử
- cũng nói với BBC: “Tôi không đặt việc trúng cử, hay vào sâu các vòng sau là
mục tiêu chính. Tôi muốn dấy lên một phong trào để người dân học hỏi, các cơ
quan nhà nước cũng phải học hỏi, từ đó tác động thay đổi nhận thức một cách từ
từ.”
Trên mạng xã hội tại Việt Nam, đã có một trang tên “Vận động ứng
cử đại biểu Quốc hội 2016” liên tục cập nhật danh sách những gương mặt tự ứng
cử. Hiện nay đã có tám người tuyên bố mình sẽ ra tranh cử, gồm Tiến sĩ Nguyễn
Quang A, ông Nguyễn Tường Thụy, bà Nguyễn Thúy Hạnh, bà Đặng Bích Phượng, ông
Hoàng Cường, ông Nguyễn Đình Hà, ông Phạm Văn Thành, ông Lê Văn Luân.
Tự ứng cử: Quyền và ý thức dân chủ cao nhất của công dân
Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2016-02-10
2016-02-10
- In
trang này
- Chia sẻ
- Ý
kiến của Bạn
- Email
Một phiên họp của Quốc
hội khóa 13 trước đây, ảnh minh họa.
AFP
Chủ nhật ngày 22 tháng 5 năm 2016 sẽ là ngày bầu cử Quốc hội khóa
14. Tuy chưa tới tháng 5 nhưng dư luận lại đặc biệt theo dõi nguồn tin TS Nguyễn
Quang A là người đầu tiên dấy lên phong trào người dân tự ứng cử vào Quốc hội
lần này, bất kể việc ứng cử của mình có bị gạt ra ngoài như thường thấy trước
đây hay không.
Hình thức dân chủ duy nhất
Ở Việt Nam, Bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp có thể
gọi là hình thức dân chủ duy nhất vì trên danh nghĩa thì người dân tự cầm lấy
lá phiếu mà họ chọn để thực hiện quyền làm chủ của mình.
Tuy nhiên từ cuộc bầu cử đầu tiên cho đến nay, sau 13 lần mỗi lần
5 năm, các cuộc bầu cử đều được định hướng từ Bộ chính trị thông qua Mặt trận
tổ quốc trung ương bởi thuật ngữ hiệp thương, chọn một đảng viên nào đó để dân
chúng tự tay cầm lá phiếu có tên người được đảng chọn ấy bỏ vào thùng phiếu và
xem đó là việc thực hiện dân chủ.
Pháp luật đề cao vai trò của Mặt trận tổ quốc Việt Nam vì nó là
chủ thể duy nhất có quyền lập danh sách ứng cử viên đại biểu Quốc hội và Hội đồng
nhân dân. Ba lần hiệp thương trước khi một nhân vật nào đó được công bố cho
thấy bộ lọc của Đảng trước việc tổ chức nhân sự cho cuộc bầu cử rất quan trọng.
Từ đó người ta thấy được rằng ngay cả một đảng viên cốt cán cũng không thể tự
ứng cử huống gì một người ngoài đảng.
Pháp luật quy định việc tự ứng cử của công dân nếu đủ điều kiện về
độ tuổi, năng lực và sự tín nhiệm của cử tri sẽ được Mặt Trận Tổ Quốc giới thiệu
về các nơi ở và nơi công tác để họ được góp ý trước khi được mặt trận tổ quốc
hiệp thương lập danh sách ứng cử viên chính thức.
Thực tế cho thấy tại các nơi mà Mặt trận tổ chức, mục tiêu duy
nhất là tiêu diệt từ trong trứng nước các ý định tự ứng cử của một công dân. Bài
học về các buổi đấu tố này đã xảy ra với nhiều người trước đây, nổi bật và được
biết nhiều nhất là trường hợp của Luật sư Lê Quốc Quân, em trai của LS Quân là
anh Lê Quốc Quyết kể lại:
Cái
chuyện của anh Quân cũng hay lắm! Anh Quân thuộc tổ 6 nhưng họ lại đưa sang tổ
12 để lấy ý kiến của tổ dân phố. Trong tổ 12 đấy họ đưa lên họp ở lầu hai và họ
chặn cầu thang lầu một! nếu ai quen biết và ủng hộ anh Quân thì đều không được
lên lầu hai còn những người đã quán triệt không ủng hộ việc này thì họ cho lên!
Luật sư Lê Công Định cũng là một nạn nhân của cái gọi là hội nghị
cử tri này. LS Định bị đấu tố, sách nhiễu khi tự ứng cử vì ông bị cáo buộc có
những bài viết chống phá nhà nước, LS Định kể lại trường hợp của mình:
Trong
cả hai lần hiệp thương nơi cư trú và nơi làm việc họ đều công kích tôi về tinh
thần ủng hộ dân chủ, đa nguyên đa đảng. Họ nói tôi viết nhiều bài tuyên truyền
chống nhà nước xã hội chủ nghĩa mà cuộc bầu cử quốc hội là cuộc chọn những
người đại biểu nhân dân. Họ cho những người tôi không biết mặt ở nơi tôi cư trú
đến. Họ cử những người an ninh đến để nêu các vấn đề chính trị và tư tưởng để
công kích tôi. Tuy rằng mình không đồng ý điều đó nhưng trong biên bản họ ghi
luôn những ý kiến công kích mình!
Ts. Nguyễn Quang A
TS Nguyễn Quang A dĩ nhiên hiểu rất rõ cách mà MTTQ sử dụng để
buộc ứng viên bỏ cuộc nhưng theo ông, lời kêu gọi tập trung 5.000 chữ ký của người
dân khắp nơi ủng hộ cho ông ứng cử sẽ là chiếc đòn bẫy hất tung những mưu mô từ
trước tới nay mà MTTQ dùng để đẩy ứng viên độc lập ra khỏi mọi cuộc bầu cử
trước đây:
Trong
khâu ứng cử gọi là hiệp thương mà thực sự là cái bẫy để người ta loại người tự
ứng cử ra. Người ta tổ chức cái hội nghị cử tri, khoảng 50 tới 100 người, họp
và kéo người của người ta tới không biết họ có phải là cử tri ở cái khu ấy hay
không, nhưng họ đến đấy về cơ bản là để đấu tố những người tự ra ứng cử để rồi
người ta cho là không được tín nhiệm ở trong hội nghị thì coi như loại luôn.
Mục
tiêu tôi kêu gọi chữ ký là để gây áp lực xã hội này nói rằng các ông phải cẩn
thận, cái tiếng nói gọi là hội nghị cử tri do chính hệ thống này nó thiết kế ra
để loại những người họ không muốn, sẽ bị lật tẩy. Tôi cũng khuyên tất cả những
người tự ứng cử nên lấy ý kiến ủng hộ của cử tri cho việc ứng cử của mình. Đây
không phải là những người bỏ phiếu, đây cũng không có giá trị pháp lý gì cả
nhưng nó có giá trị tinh thần, có giá trị đạo đức để gây áp lực với các cái mẹo
của chính quyền. Nếu họ vẫn tiến hành làm những việc như thế thì số liệu và
những bằng chứng về các diễn tiến của hội nghị cử tri chúng tôi sẽ kêu gọi anh
em đến và ghi hình tất cả các hành động đấy và đưa lên mạng công khai để cho
người dân biết.
Tự ứng cử sẽ thất bại?
Cùng với TS Nguyễn Quang A là nhiều người khác hưởng ứng phong
trào tự ứng cử để chứng tỏ quyền công dân của mình, trong đó có Nguyễn Kim Anh,
một trí thức rất trẻ công bố ý định tự ứng cử của cô. Trao đổi với chúng tôi về
việc này Kim Anh cho biết:
Thực
ra với cái cơ chế bầu cử chính trị tại Việt Nam hiện nay, đảng Cộng sản độc
quyền lãnh đạo thì một cá nhân không phải là đảng viên tự ứng cử sẽ là thất
bại. Tuy nhiên việc tự ứng cử có một ảnh hưởng không nhỏ vì được tham gia váo
việc điều hành đất nước của người dân vốn dĩ đã bị chôn vùi hơn 40 năm qua.
Chính trị quyết định đến mọi mặt của đời sống xã hội như kinh tế, văn hóa, giáo
dục, y tế…và người dân họ phải biết được mình đang bầu cho ai và người đó có
xứng đáng là người lãnh đạo quốc gia hay không và có đưa đất nước phát triển
hay không hay là thụt lùi so với thế giới.
Nếu
mình tự ứng cử mà họ gạt ra thì chứng tỏ họ chỉ nói suông và họ muốn độc quyền
lãnh đạo thôi và họ muốn thu tóm mọi thứ. Nếu như ông Trọng nói “dân chủ đến
thế là cùng” thì không biết dân chủ ở chỗ nào. Đó là cái mà mình đang tự ứng cử
để chứng minh cho mọi người thấy là dân chủ ở Việt Nam hiện nay. Việc tự ứng cử
này không phải là để chống phá nhà nước hay phá hoại sự ổn định của đất nước mà
là xây dựng một nền dân chủ thật sự cho Việt Nam, cái mà mọi người dân đều xứng
đáng được có.
Bên cạnh sự ý thức của toàn dân về vấn đề bầu và ứng cử, không thể
thiếu việc kích hoạt sự năng động của các tổ chức xã hội dân sự, vốn đang nẩy
nở nhanh chóng tại Việt Nam trong những năm qua. Anh Nguyễn Anh Tuấn, người
luôn cổ vũ cho vai trò của xã hội dân sự chia sẻ:
Tôi
rất là ủng hộ việc này. Bởi vì nếu không có bất kỳ ai tham gia ứng cử, không có
bất kỳ ai tham gia giám sát tiến trình bầu cử thì theo luật bầu cử hiện nay
không thể nào chúng ta kiểm tra được những sai sót, hạn chế mà mình phải đấu
tranh để sửa đổi nó cho nó tốt hơn. Do đó tôi rất ủng hộ việc này mặc dù biết
nó sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Chắc
chắn những vòng hiệp thương tới đây sẽ gây khó khăn cho các ứng viên tự ứng cử
như bác Nguyễn Quang A. Rõ ràng mình đều biết những người đứng đầu Hội đồng bầu
cử quốc gia cũng như đứng đầu Mặt trận tổ quốc, là đơn vị tổ chức bầu cử thuộc
về đảng Cộng sản Việt Nam, dĩ nhiên nó sẽ tạo ra bối cảnh không được thuận lợi
cho những người tự ứng cử.
Nếu
như khối xã hội dân sự của Việt Nam đủ năng động thì họ sẽ bám sát vào tiến trình bầu cử để chỉ ra nó
có những hạn chế gì và sau đó có những hoạt động để cải thiện những hạn chế đó.
Chẳng hạn giám sát bầu cử, đảm bảo số lượng người đến bầu cử tương ứng với số
phiếu. Tiếp cận vào những phòng kiểm phiếu để trực tiếp giám sát quá trình kiểm
phiếu xem có chính xác hay không. Than gia tiến trình Mặt trận tổ quốc hiệp thương
để đảm bảo rằng họ không dùng hiệp thương giống như công cụ để loại những người
họ không thích. Đây là phép thử cho sự năng động của xã hội dân sự Việt Nam.
Nhìn từ nhiều góc cạnh khác nhau, việc tự ứng cử là hành động bình
thường ở mọi nơi trên thế giới, nó nói lên đầy đủ sự vận hành của một thể chế
dân chủ.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment